“Chính anh em hãy cho họ ăn” (Mt 14, 16)
Tin Mừng: Mt 14, 13-21
“Mọi người đều ăn no”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu nghe tin Gioan Tẩy Giả đã chết, thì Người rời bỏ nơi đó xuống thuyền đi đến nơi hoang địa vắng vẻ. Dân chúng nghe biết, thì từ các thành phố đi bộ theo Người. Ra khỏi thuyền, Người thấy dân chúng đông đảo, thì thương xót họ và chữa những người bệnh tật trong họ.
Chiều tới, các môn đệ đến gần thưa Người rằng: “Đây là nơi hoang địa, mà giờ đã chiều rồi: xin Thầy giải tán dân chúng, để họ vào các làng mạc mà mua thức ăn”.
Nhưng Chúa Giêsu nói với các ông rằng: “Họ chẳng cần phải đi, các con hãy cho họ ăn”. Các ông thưa lại rằng: “Ở đây chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá”. Người bảo các ông rằng: “Hãy đem lại cho Thầy”.
Khi Người đã truyền cho dân chúng ngồi trên cỏ, Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ, các ông này phân phát cho dân chúng. Mọi người đều ăn no. Và người ta thu lượm được mười hai thúng đầy những miếng bánh vụn. Số người ăn là năm ngàn người đàn ông, không kể đàn bà và con trẻ. Đó là lời Chúa.
Suy niệm:
Dù cảm thương trước sự đói khổ của dân chúng, nhưng các tông đồ gặp một thử thách quá lớn và không thể vượt qua trên bình diện con người, đó là nuôi ăn cho hơn 5.000 người đàn ông, không kể đàn bà trẻ con. Hơn nữa, lúc đó trời sắp tối, có nghĩa là mọi sinh hoạt buôn bán giữa người với người dường như đã đóng lại. Vì lo sợ, nên các ông rút lui, hay nói theo khuynh hướng tự nhiên là phủi tay chạy trốn trước thách thức khó khăn. Từ đó đổ trách nhiệm cho kẻ khác hay cho hoàn cảnh. Và cuối cùng các ông cũng muốn Chúa Giêsu làm như vậy: “Xin Thầy hãy cho họ về hoặc vào làng để mua gì ăn, vì trời đã tối và họ có thể kiếm được gì ăn qua cơn đói chăng?” (Mt 14, 15).
Nhưng không, Chúa muốn các tông đồ hãy cùng Chúa thực hiện lòng thương xót với đám đông dân chúng, Người nói: “Chính anh em hãy cho họ ăn” (Mt 14, 16). Và đây cũng là mệnh lệnh của Chúa đối với mỗi người Kitô hữu chúng ta trong thế giới có quá nhiều đau khổ hiện nay.
Dù khoa học kỷ thuật đã phát triển, thế nhưng theo tổ chức lương thực và nông nghiệp của Liên hiệp quốc (FAO) thì trên thế giới hiện nay có tới 854 triệu người đang ở trong tình trạng đói ăn. Nghĩa là cứ trung bình 8 người thì có một người mỗi đêm thường đi ngủ với cái bụng đói. Và trong số đó thì hằng ngày có tới 25.000 người chết vì đói. Và nơi cộng đoàn chúng ta sinh sống, vẫn còn đó biết bao cảnh người khốn khổ, bị đói, bị bách hại, bị bóc lột sức lao động, bị lạm dụng, v.v. Chúng ta cũng đang đứng trước những thách thức khó khăn, và cũng muốn chạy trốn hoặc đổ trách nhiệm sang cho kẻ khác, hay cho hoàn cảnh như các tông đồ khi xưa. Chúng ta cũng thường biện minh, an ủi mình với những lý do như vì có nhiều người đói khổ quá, làm sao tôi có thể lo cho họ được; hay sức tôi có hạn, làm sao tôi có thể chia sẻ với từng ấy người đang cần đến tôi.
Chúa cần chúng ta cộng tác, dù là một sự cộng tác rất nhỏ như 5 cái bánh và 2 con cá, để làm nên phép lạ nuôi hơn 5.000 người ăn no nê. Chúa không cần chúng ta đóng góp nhiều, hay làm những việc vĩ đại, nhưng cần tình yêu và sự nhiệt tình của chúng ta. Mẹ Têrêsa Calcutta cũng nói: không quan trọng là bạn làm và chia sẻ được bao nhiêu, nhưng quan trọng là bạn đã đặt bao nhiêu tình yêu trong việc làm và sự chia sẻ đó.
Lạy Chúa, “hãy cho họ ăn” là mệnh lệnh mà Chúa truyền lại cho các tông đồ, cũng như cho mỗi người chúng con khi đứng trước đau khổ của những người xung quanh, xin đừng để chúng con chạy trốn hay phủi tay đổ trách nhiệm cho người khác, nhưng xin giúp chúng con biết sống chia sẻ và giúp đỡ nhau bằng tình yêu và hành động thiết thực của chúng con. Amen.