Trang chủ / Dẫn vào thánh lễ và suy niệm chúa nhật / DẪN VÀO THÁNH LỄ VÀ SUY NIỆM CHÚA NHẬT 16 THƯỜNG NIÊN – B

DẪN VÀO THÁNH LỄ VÀ SUY NIỆM CHÚA NHẬT 16 THƯỜNG NIÊN – B

CHÚA NHẬT 16 THƯỜNG NIÊN – B

Gr 23,1-6; Êp 2,13-18; Mc 6,30-34

Chủ đề: MỤC TỬ TỐT LÀNH

Lời Chúa: “Họ như đàn chiên không người chăn” (Mc 6,34)

Nhập lễ:

Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,

Phụng vụ Lời Chúa chúa nhật 16 thường niên hôm nay cho chúng ta thấy Chúa Giêsu là vị mục tử tốt lành. Người ân cần chăm sóc các tông đồ, sau khi các ông được sai đi giảng dạy trở về. Chúa Giêsu đã tỏ lòng thương xót dân chúng theo Người như đàn chiên không người chăn:

Xót thương dân Chúa dại khờ,

Như chiên không chủ bơ vơ cả ngày !

Giê-su Mục tử Thiên sai,

Thuộc dòng Đa-vít quản cai dắt dìu.

Phần ta muốn được Chúa yêu,

Lắng nghe thực hiện những điều Người khuyên.

Hiệp dâng thánh lễ hôm nay, xin Chúa giúp chúng ta biết ngồi lại bên Chúa như các tông đồ, để cảm nhận lòng thương xót của Thiên Chúa, và học biết bài học của người mục tử tốt lành. Trong tâm tình đó, giờ đây chúng ta hãy thành tâm sám hối.

Sám hối:

X. Lạy Chúa, Chúa là vị mục tử tốt lành. Xin Chúa thương xót chúng con.

Đ. Xin Chúa thương xót chúng con.

X. Lạy Chúa Kitô, Chúa tỏ lòng thương xót dân chúng theo Chúa như đàn chiên không người chăn. Xin Chúa Kitô thương xót chúng con.

Đ. Xin Chúa Kitô thương xót chúng con.

X. Lạy Chúa, Chúa mời gọi chúng con tham dự vào sứ vụ mục tử của Chúa. Xin Chúa thương xót chúng con.

Đ. Xin Chúa thương xót chúng con.

Kết: Xin Thiên Chúa toàn năng thương xót, tha tội và dẫn đưa chúng ta đến sự sống muôn đời.

CĐ: Amen.

Suy niệm:

Kính thưa quý ông bà anh chị em,

Thiên Chúa là Đấng giàu lòng thương xót và là vị mục tử tốt lành. Ngài yêu thương và chăm sóc hết thảy mọi người. Tình thương Chúa luôn bao bộc, chở che trước sự bơ vơ của đàn chiên không người chăn. Ngài mời gọi chúng ta cũng biết quan tâm như thế đến những người chúng ta có trách nhiệm. Điều đó đã được thể hiện qua sứ điệp phụng vụ Lời Chúa hôm nay: “Người động lòng thương, vì họ như đàn chiên không người chăn”.

Thưa anh chị em, ngôn sứ Giêrêmia trong bài đọc 1 hôm nay được Thiên Chúa dùng để khiển trách các tư tế và các vua dân Do thái, là những mục tử bất tài đức không biết lo cho đoàn chiên của Ngài. Thay vì kết hợp chiên lại, họ lại làm cho chúng phải phân tán, gặp nhiều tai họa, bị lưu đày nơi đất khách quê người mà cuộc lưu đầy ở Babylon là một điển hình. Vì thế, chính Ngài sẽ đứng ra chăm sóc đoàn chiên, và dẫn chúng về đồng cỏ xanh tươi, về dòng suối mát để chúng được lớn lên và tăng số. Thiên Chúa hứa sẽ cho mọc lên từ dòng dõi vua Đavít, một vị mục tử tuyệt hảo là Đấng Messia, xuất thân từ nhà Đavít với sự khôn ngoan để đoàn chiên được chăn giữ, được cứu thoát và được sống an bình. Lời hứa này đã được thực hiện nơi Chúa Kitô, Đấng được Thiên Chúa xức dầu. Chính Người là vị mục tử tốt lành. Người ân cần săn sóc các tông đồ, huấn luyện các ông cách kiên nhẫn, sai các ông đi rao giảng Tin Mừng cho các làng lân cận. Sau thời gian được sai đi giảng dạy, nay các tông đồ trở về với lòng đầy hân hoan. Các tông đồ đã hội lại bên Chúa Giêsu, để kể cho Người nghe những gì các ông đã làm như: trừ quỉ, chữa lành các bệnh tật, rao giảng sự sám hối. Chúa Giêsu lắng nghe các tông đồ với sự chú ý đầy tình âu yếm và khích lệ họ. Người chia sẻ niềm vui với các tông đồ, nhưng nhận thấy nơi các ông có vẻ thấm mệt sau một cuộc truyền giáo nên Người nói: “các con hãy lui vào nơi vắng vẻ nghỉ ngơi một chút”. Tất cả nói lên mối quan tâm chăm sóc của Chúa Giêsu dành cho các tông đồ. Chúa Giêsu không chỉ quan tâm đến những người được chọn gọi, mà Người còn biểu lộ tình thương đối với đám đông dân chúng.  Ra khỏi thuyền, Chúa Giêsu thấy dân chúng đã đợi sẵn ở đó thật đông, Người chạnh lòng thương xót họ, vì họ sống bơ vơ như đàn chiên không có người chăn. Thái độ này gợi lên một tâm tình sâu xa bắt nguồn từ đáy lòng, và diễn tả ra bằng một hành vi giúp đỡ đặc biệt: Người giảng dạy họ nhiều điều, và hóa bánh ra nhiều để nuôi sống họ.

Chuyện kể rằng: Một tối giá lạnh miền bắc Virgina, một cụ già không còn đi được, ngồi bên bờ sông chờ xin quá giang. Có tiếng vó ngựa từ xa, một người phi ngựa qua, rồi đến kỵ mã thứ hai, thứ ba. Cụ già vẫn ngồi yên. Một người nữa phóng ngựa tới, cụ đứng lên lớn tiếng xin. Người kia trả lời: “Mời cụ lên!”. Cụ không còn lên ngựa nổi, người kia phải xuống ngựa giúp cụ lên và hỏi: “Tại sao cụ không xin những người kia mà lại xin tôi quá giang?”. Cụ trả lời:  “Tôi nhìn vào mắt họ, và thấy họ không quan tâm đến tôi. Nhưng khi nhìn vào mắt ông, tôi thấy rõ lòng nhân hậu của ông, và biết thế nào ông cũng giúp tôi”. Người đàn ông xúc động: “Thưa cụ, thật ra thì tôi cũng không quá bận đến nỗi không thể giúp đỡ được người đang cần đến mình”. Rồi ông cỡi ngựa về tòa Bạch Ốc. Người đó chính là tổng thống Thomas Jefferson.

Kính thưa quý ông bà anh chị em,

Câu chuyện trên đây cho chúng ta thấy, giữa một xã hội lạnh lùng tình người thì cần lắm những ánh mắt của lòng nhân hậu và sẵn lòng cúi xuống phục vụ mà không mong đền đáp. Chúa Giêsu là Đấng giàu lòng thương xót và là vị mục tử tốt lành. Người đã sống yêu thương. Người yêu thương và chăm sóc hết thảy mọi người. Tình yêu của Người trải rộng cho mọi người. Trái tim Người luôn chạnh lòng xót thương những mảnh đời khổ đau. Người mời gọi chúng ta cũng biết quan tâm như thế với những người cần đến sự giúp đỡ của chúng ta.

Nguyện xin Chúa giúp chúng ta biết dừng lại bên Chúa sau mỗi một ngày làm việc vất vả, để lắng nghe và kín múc nơi Chúa nguồn sức mạnh thần linh. Để từ đó, chúng ta tiếp tục sống yêu thương và bác ái với hết thảy mọi người. Amen.

Lm. Phêrô Nguyễn Văn Quang.

Check Also

THÁNH LỄ ĐÊM GIÁNG SINH 24-12

THÁNH LỄ ĐÊM – GIÁNG SINH 24.12 Is 9,1-6; Tt 2,11-14; Lc 2,1-14 Chủ đề: …