
Chồng là một người đàn ông tham gia vào một mối quan hệ hôn nhân và cam kết trở thành một đối tác SUỐT ĐỜI của MỘT NGƯỜI VỢ để thực hiện các quyền và nghĩa vụ của một người chồng về gia đình.
(Theo wikipedia)

Không được lợi dụng, nhưng phải tôn trọng và nâng niu vợ như chính mình.
Adam khi nhìn thấy Eva đã thốt lên: “Đây là xương bởi xương tôi, và thịt bởi thịt tôi” (St 2,23). Vì thế mà theo Thánh Phêrô, nếu người chồng không đối xử tử tế, quí trọng vợ thì khi cầu nguyện họ không được Thiên Chúa nhận lời. “Cũng vậy, anh em là những người chồng, trong cuộc sống chung, anh em nên hiểu rằng đàn bà thuộc phái yếu; hãy tỏ lòng quý trọng vì họ cũng được hưởng sự sống là hồng ân Chúa ban. Như thế, việc cầu nguyện của anh chị em sẽ không bị ngăn trở”. (1 Pr 3,7)

Một người chồng hiểu biết và tự trọng phải nói cho vợ mình biết nàng quan trọng và giá trị như thế nào trong đời sống của mình như sách Châm ngôn đã viết:
“Tìm đâu ra một người vợ đảm đang?
Nàng quý giá vượt xa châu ngọc
Chồng nàng hết dạ tin tưởng nàng,
Chàng sẽ chẳng thiếu chi lợi lộc”
(Cn 31, 10-11)

Hứa không tiếp tục tình cảm với người phụ nữ này, người phụ nữ khác mà trong lòng không hề muốn chừa bỏ là tự mình nói dối, là nói dối vợ, là nói dối Chúa.
Hứa chừa rượu, chừa ma túy, chừa cờ bạc, chừa nói năng thô lỗ mà không chừa cũng là tự mình dối mình, dối vợ, và dối Chúa.

Người vợ và người chồng thường sống và suy nghĩ khác nhau. Đây là tâm lý khác biệt nam nữ. Nhưng người chồng khôn ngoan là người biết lắng nghe vợ. Chỉ có người chồng thiếu hiểu biết, thiếu tự tin mới lúc nào cũng luôn muốn dùng quyền gia trưởng để áp đặt và khống chế vợ mình. Lúc nào cũng tỏ ra có quyền và biết tất cả, từ chối lắng nghe vợ nhưng thực tế lại vấp ngã trong nhiều vấn đề: “Sau lưng người đàn ông thành công luôn có bóng dáng người đàn bà”. Đây cũng là định luật tâm lý và xã hội. Nó cũng là định luật xây dựng một gia đình hạnh phúc. Thánh Phêrô có lẽ là người am hiểu hơn về đời sống gia đình nên đã khuyên những người chồng: “Sống với vợ bằng sự hiểu biết vì nàng là phụ nữ.” (1 Pr 3,7)

Người chồng, người cha sẽ sai lầm và tỏ ra vô trách nhiệm khi khoán trắng việc giáo dục, việc nuôi dậy con cái cho vợ, hoặc ngược lại, coi những việc đó thuộc thẩm quyền của mình. Giáo dục là nhiệm vụ của cả cha lẫn mẹ, của cả chồng lẫn vợ. Hãy nghe lời của Thiên Chúa: “Những bậc làm cha mẹ, đừng làm cho con cái tức giận, nhưng hãy giáo dục chúng thay mặt Chúa bằng cách khuyên răn và sửa dạy.” (Ep 6, 4)

Giới răn này, lời khuyên này có lẽ nhiều người đàn ông không thích nghe và cũng không muốn giữ. Nhưng đó là điều giúp cho đời sống hôn nhân, đời sống vợ chồng của chính họ trở nên tốt đẹp, hạnh phúc và giá trị. Ngoài giới răn “không làm chuyện dâm dục” thì giới răn “chớ ham muốn vợ người” là những giới răn Thượng Đế muốn dùng để kìm hãm sự ham muốn quá độ, và khả năng phá vỡ hạnh phúc gia đình mình cũng như gia đình những người khác. Những đàn ông ngoại tình, những người dòm ngó vợ người khác được ví như: “Chúng là những con ngựa động cỡn và bất kham, đứa nào cũng hú hí với vợ người hàng xóm.” (Gr 5,8)
Người chồng tử tế chỉ cần chung thủy với một mình vợ cũng đã đủ. Lời Thiên Chúa phán về điều này như sau:
“Hãy hưởng thú vui bên người vợ thời son trẻ.
Hỡi con, sao con lại say mê người đàn bà xa lạ, ôm ấp người phụ nữ không quen?” (Cn 5,18-20)

Trong thực tế chẳng mấy người chồng có nửa nước để cho vợ, nhưng việc chia sẻ cơm áo, gạo tiền với vợ là điều ai cũng có thể làm được. Theo quan niệm “góp gạo thổi cơm chung” trong hôn nhân, thì những người chồng “đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành” với vợ được coi là những người bủn xỉn, hẹp hòi. Những người chồng keo kiệt, hà tiện và không tin tưởng vợ này chắc chưa bao giờ nghe và hiểu được triết lý sống của tiền nhân, đó là: “Chồng như giỏ, vợ như hom”. Hoặc “của chồng công vợ”.