Lời Chúa: Mc 12,1-12
Khi ấy, Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà nói với các thượng tế, luật sĩ và kỳ lão rằng: “Có người trồng một vườn nho, rào dậu xung quanh, đào bồn đạp nho và xây một tháp, đoạn cho tá điền thuê vườn nho và trẩy đi phương xa. Đến kỳ hạn, ông sai đầy tớ đến với tá điền thu phần hoa lợi vườn nho. Nhưng những người này bắt tên đầy tớ đánh đập và đuổi về tay không. Ông lại sai đầy tớ khác đến với họ. Người này cũng bị chúng đánh vào đầu và làm sỉ nhục. Nhưng người thứ ba thì bị chúng giết. Ông còn sai nhiều người khác nữa; nhưng kẻ bị chúng đánh đập, người thì bị chúng giết chết. Ông chỉ còn lại một cậu con trai yêu quý cuối cùng, ông cũng sai đến với họ, ông nghĩ rằng: “Chúng sẽ khiêng nể con trai ta”. Nhưng những tá điền nói với nhau rằng: “Người thừa tự đây rồi, nào ta hãy giết nó và cơ nghiệp sẽ về ta”. Đoạn chúng bắt cậu giết đi và quăng xác ra ngoài vườn nho. Chủ vườn nho sẽ xử thế nào? Ông sẽ đến tiêu diệt bọn tá điền và giao vườn nho cho người khác”. […] Họ tìm bắt Người, nhưng họ lại sợ dân chúng.
Suy Niệm:
Tội cho những tá điền vườn nho không phải là tội lười biếng, không làm việc, nhưng ở chỗ họ muốn chiếm đoạt quyền sở hữu của ông chủ. Vì tham vọng đó, họ sẵn sàng giết cả người con duy nhất của chủ. Mỗi gai đình là một vườn nho của Chúa. Chính Thiên Chúa là Chủ và các bậc cha mẹ là người quản lý. Trách nhiệm của cha mẹ là giáo dục cho con cái nên người và nên thánh như Chúa muốn. Nếu chúng ta chỉ xây đắp gia đình mình theo những tính toán thế gian và loại trừ Thiên Chúa ra bên ngoài, thì đâu có hơn gì những tá điền vườn nho trong dụ ngôn hôm nay.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết chu toàn công việc bổn phận Chúa trao, để danh Chúa được ngợi khen và đời sống gia đình của chúng con đem lại những hoa trái dồi dào như Chúa muốn.